Tìm kiếm Blog này

Hình ảnh chủ đề của MichaelJay. Được tạo bởi Blogger.

Giới thiệu

Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

CẢM NHẬN VỀ NĂM THÁNG THANH XUÂN SAU KHI XEM HẠ CHÍ CHƯA ĐẾN CỦA FAN TRUNG!

Rất dài nhưng mình mong các bạn sẽ đọc


----------------

1. Còn nhớ rõ lần thi muộn môn vật lý hồi cấp 2, kẹp trong cuốn sách vật lý là cuốn ''Trong mộng hoa rơi biết bao nhiêu'', cả 1 buổi trưa đọc xong câu chuyện thoáng một cái lúc cười lúc khóc, từ đó cũng bắt đầu biết rõ về tác giả Quách Kính Minh. Về sau đọc xong ''Huyễn Thành'' bắt đầu thích Tiểu Tứ, bắt đầu thưởng thức cách hành văn tài hoa của anh ấy, văn phong hào phóng tưởng tượng. Lại về sau biết đến ''Hạ Chí Chưa Đến, có đoạn Tiểu Tư bị vu hại là copy, bắt đầu liên tưởng đến Quách Kinh Minh ở ngoài đời cũng bị nói là copy, cảm thấy anh ấy thật khổ sở. Tôi vẫn thích nhất cái cách mà anh ấy miêu tả nam hai, Lục Chi Ngang, vui vẻ, thoải mái, thú vị, kiên định. ''Hạ Chí Chưa Đến'' chiếu phim, khơi gợi lại ký ức thời trung học, những cái tưởng tượng lãng mạng, tốt đẹp, ngây thơ, mới phát hiện hiện tại tâm tình tôi gia nua nhiều như vậy, sớm đã qua tình yêu thời trẻ.
2.Xem Hạ Chí Chưa Đến, nhìn cảnh Lập Hạ tắt đèn chui vào trong chăn rồi dùng đèn pin chiếu lên để viết nhật ký. Tôi đột nhiên nhớ lại chính mình hồi cấp 3 lúc viết nhật ký thế mà thoáng cái trong lòng đột nhiên cảm thấy trống rỗng. Thời gian thật sự có thể xóa đi hết thảy mọi thứ cho dù khắc sâu đến thế nào. Cho nên có lẽ mọi người cũng cần phải có 1 ít phương thức vật lý ví dụ như như chụp ảnh, ghi chép lại,. . . vì dung lượng đại não có giới hạn
3. Hôm qua tâm tình thật sự rất tốt! Rất lâu rồi mới có cái cảm giác này. Có thể là hôm qua ngồi nói chuyện phiếm cùng bạn bè, cũng có thể là ba tôi đưa cốc bia cho tôi thay vì đưa rượu vang trắng. Nhưng bất quá tôi cho rằng chủ yếu vẫn là có lẽ xem 10 tập phim của Hạ Chí Chưa Đến. Thật sự rất lâu chưa xem phim thanh xuân thần tượng rồi, phải hình dung thế nào đây. Nó đem đến cho tôi cái cảm giác, đại khái là cứu vớt cái linh hồn già nua của tôi. Tôi có 1 thời gian đã quên mất thân phận tuổi trẻ trước kia của mình, SO ~anyway~ thật sự rất vui vẻ. Cũng như vậy rồi nhớ đến cô giáo chủ nhiệm huấn đạo, dạy dỗ lớp tập thể sinh hoạt, còn có nhớ bạn bè nhớ thầy cô. Mong bọn họ mọi chuyện đều tốt
4. Thời gian mát mẻ, thanh xuân đúng lúc.
Tiểu Tư, Lập Hạ, Lục Chi Ngang, cảm thấy những người này cảm nhận họ cùng 1 lúc hẳn là thanh xuân tốt đẹp. Khóc và cười, yên lặng rồi lại náo nhiệt, gặp cũng phải chia ly.
Hạ Chí Chưa Đến, quan tâm tình bạn, quan tâm thanh xuân, quan tâm chúng ta.
Cái này làm cho tôi nghĩ đến mọi thứ xung quanh, chúng ta có năm tháng tốt nhất, thời gian tốt nhất. Mọi người thường nói độ tuổi 15, 16 giống như một bông hoa nở rộ vậy. Tôi may mắn vì vào lúc này gặp được mọi người xung quanh. Họ cùng tôi vượt qua xuân đi thu đến, tại lúc tôi bi thương họ an ủi, lúc tôi thất bại họ bảo vệ. Tôi rất muốn rất muốn nhớ kỹ từng nét mặt tươi cười như hoa của bọn họ, nhớ kỹ từng câu mà bọn họ nói. Đối mặt với tốt nghiệp, chúng tôi mới nhận ra rằng, những người cùng bạn cãi nhau là người bạn tốt nhất. những giáo viên luôn lải nhải là người quan tâm bạn nhất, ngày tốt nghiệp bạn muốn trở lại vạch xuất phát ban đầu. Tôi muốn học lại 1 tiết mà chính mình từng ''thống hận'' đó là môn toán, ngay cả khi kiểm tra thử 1 lần nữa, cái ngây ngốc kia chính là cái tốt nhất mà chúng ta muốn hoài niệm lại
Đêm, yên tĩnh, khép lại ''Hạ Chí Chưa Đến'', ngẩng đầu nhìn lên trời thì ra đã là giữa hè,
5.Trước kia chưa bao giờ cảm nhận sâu sắc như vậy: Trường cấp 3 - điều này dường như đã biến mất khỏi lời nói của tôi rất lâu rồi. Có lẽ thời gian gần đây xem Hạ Chí Chưa Đến, cũng có lẽ là gần đây biết được tình hình của đồng học ngày xưa, khơi gợi những cái xa xưa trong quá khứ. Cảm thấy trường trung học như một cái đồng hồ cát lớn, đồng hồ cát trong thời hạn 3 năm, ngay từ mới bắt đầu cái đồng hồ cát này đã bắt đầu chạy, cho đến cuối cùng mọi người đều phân tán tận chân trời xa xăm, không bao giờ nhìn thấy nhau nữa. Đột nhiên chúng tôi lại cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi học trong trường trung học này, chúng tôi chỉ đơn giản là bày tỏ cảm xúc của mình. Cùng những người bạn tốt nhất và anh chị em đều cùng nhau thích hoặc không thích một thứ gì đó, có hiểu biết, rung động, cũng có rung động an tâm. Thế nhưng mà vô luận như thế nào, chúng ta cũng không thể quay về, chỉ nguyện tôi và bạn sẽ đi một nửa cuộc đời cùng nhau, trở về vẫn là thiếu niên.
6. Cảm thấy mùa hè chưa bắt đầu, ''Hạ Chí Chưa Đến'' đã sắp kết thúc. Năm đó, năm đó đọc bộ tiểu thuyết này vẫn còn học cấp 2, cũng không có nhiều cảm nhận như vậy, hình như kết cục cũng không quá giống nguyên tác [. . .] Đến bây giờ chúng ta sẽ phát hiện, nhất định năm đó cái chúng ta hay nói trong miệng không phải là cái tương lai kia. Chính mình khi ngồi ở bàn người đối diện cũng thay đổi vô số, mà khi đó ước mơ cuộc sống tự do sau lưng cũng chưa chắc là một trách nhiệm nặng nề.
Kết cục của câu chuyện là cuộc sống bây giờ, cũng có thể miễn cưỡng nói rằng cái này gọi là ''mất đi thanh xuân''
---------------------------
#Băng

Không có nhận xét nào:
nhận xét

We will bring you the latest news about Zheng Shuang
If you also Love Zheng Shuang Join our mainstream community Thank You